Thứ Ba, 21 tháng 4, 2020

TRỪNG TRỊ BỌN NGỤY NGOAN CỐ TRỐN CHẠY KHỎI QUẢNG NGÃI VÀO BAN ĐÊM…

TRỪNG TRỊ BỌN NGỤY NGOAN CỐ
TRỐN CHẠY KHỎI QUẢNG NGÃI VÀO BAN ĐÊM…



(Tóm tắt)
Ngày 20/3/1975 ta kết thúc chiến dịch Tây Nguyên, quân ngụy hoàn toàn bị tiêu diệt; Trước đó thì từ trong nước cho đến ngoài nước, ít ai có thể tin được rằng, địch sẽ rút chạy khỏi Tây Nguyên, và số phận của toàn bộ sinh lực địch từ Dân vệ, Nghĩa quân, Bảo an, Cộng hòa, Biệt động quân, Biệt kích, Xe tăng, Không quân, Pháo binh, Công binh, Hậu cần… hàng chục vạn tên đã được định đoạt…

"TÂY NGUYÊN AI LẤY ĐƯỢC THÌ THẮNG,
LÒNG DÂN AI GIỮ ĐƯỢC THÌ HƠN !"
Không biết tự bao giờ ở miền nam Việt Nam có câu thành ngữ như trên, nên khi nghe tin Tây Nguyên đã được giải phóng, nhân dân đã vùng lên làm chủ thì toàn bộ miền Nam, tư tưởng và tâm lý trong hàng ngũ ngụy quân, ngụy quyền đã hoàn toàn tan rã…chúng cầm chắc là thua, và hãy tìm cách chạy trốn nhanh, chừng nào tốt chừng ấy…

 
Đồng chí Lê Tấn Tỏa, Bí thư Quảng Ngãi, người chỉ huy trận đánh báo thù

TÌNH HÌNH ĐỊCH Ở QUẢNG NGÃI
Sau khi ký Hiệp định Paris, quân ngụy tăng cường lấn chiếm cắm cờ giành đất với Nhân dân ta, phía ta gặp biết bao khó khăn, ác liệt. Vũ khí Mỹ để lại còn rất nhiều và chúng tiếp tục viện trợ cho quân Ngụy rất lớn…Chúng tiếp tục củng cố và phát triển lực lượng lính chính quy, và địa phương quân, tăng cường đóng thêm nhiều đồn bốt…

Ở Quảng Ngãi có các quận lỵ miền Núi như Minh Long, Sơn Hà, Trà Bồng , mỗi quận lỵ chúng lập một chi khu Quân sự có một hệ thống , tập đoàn cứ điểm, đồn bót kiên cố như một Điện Biên phủ, ta tiến hành đánh nhiều lần nhưng không dứt điểm…Trong hồi ký của Trung Tướng Nguyễn Huy Chương, Ủy viên TW Đảng, Bí thư Quân khu 5 đã nói rằng, ở Quảng Ngãi thời ấy, cứ 8 người dân thì có một tên lính ngụy…với dân số 1,2 triệu người thì Quảng Ngãi địch bố trí hơn 150.000 quân lính, chưa kể số lính địa phương, nghĩa quân, dân vệ…chúng dàn quân khắp nơi, cắm chốt khắp nơi..chỗ nào cũng có lính…
Mỹ -Ngụy coi mạng sống của nhân dân như rác rưởi !


CHƯA ĐÁNH ĐÃ THÁO CHẠY !
Ngày 19, 20, 21/3/1975 ỏ Quảng Ngãi bỗng nhiên “lính ngụy hiền như Phật”, trước đó chúng là những con quỷ mặt người vô cùng khát máu, chúng đi đến đâu là cướp của, giết người, chặt đầu, mổ bụng, là hiếp dâm là đốt nhà, phá nát xóm làng, phi pháo chúng dội xuống làng xóm suốt ngày đêm, chúng gây ra không biết bao nhiêu đau khổ, chết chóc cho người dân Quảng Ngãi ! Bỗng đêm 22/3 hai chi khu quân sự Trà Bồng, Sơn Hà cũng lẳng lặng rút chạy về thị xã Quảng Ngãi…ta tiến về giải phóng hai quận lỵ đó không tốn một viên đạn nào…

Toàn bộ quân ngụy đều rút về nằm dày đặc tại Thị xã Quảng Ngãi - hang ổ cuối cùng của quân giặc - , các đồn bốt lẻ chúng để nguyên vũ khí lớn, thắp điện sáng trưng để đánh lừa quân ta là chúng vẫn còn ở đó…!
Xe đò thời chiến tranh ở Quảng Ngãi

Tối 22/3 Tên Tỉnh trưởng, kiêm Tiểu khu trưởng Quảng Ngãi, Đại tá Lê Văn Ngọc lên đài phát thanh Quảng Ngãi tuyên bố: ”Nhân dân và quân, nhân, cán, chính QN hãy tùy nghi di tản, quân đội VNCH không thể đảm bảo tính mạng và tài sản cho các bạn. Riêng chúng tôi sẽ tử thủ tới cùng tại đây…”
Lúc bấy giờ Bí thư Quảng Ngãi là bác Lê Tấn Tỏa, cùng với Trung tá Tỉnh đội trưởng Cao Văn Luật mở một cuộc họp khẩn nhận định: “Địch đã tan rã, chúng sẽ bỏ chạy ngay trong đêm 23/3…Chúng ta phải tiến hành chặn đứng cuộc tháo chạy này, hãy tiến hành kêu gọi anh em binh sĩ trong hàng ngũ ngụy quân, ngụy quyền ở Quảng Ngãi, hãy bỏ vũ khí đầu hàng, sẽ được Cách mạng tha thứ, nếu ngoan cố chống lại quân Cách mạng thì sẽ bị tiêu diệt…
Nhận định “hướng địch chạy sẽ ra Chu Lai bằng cả hai đường thủy và bộ,vì Chu Lai là căn cứ Mỹ-Ngụy lớn nhất miền Nam chưa bị đe dọa...và nhất định chúng ta buộc địch phải chạy theo đường bộ, không cho chúng chạy theo đường thủy sẽ khó diệt gọn…” và cũng để phù hợp với ý đồ tác chiến của quân ta !
Lính Mỹ ngày đêm bắn phá bừa bãi xuống xóm làng Quảng Ngãi

Đề phòng địch ngoan cố chống trả trên đường tháo chạy, Ban chỉ huy Tỉnh sử dụng Trung đoàn 94 gồm 3 tiểu đoàn bộ binh D81, D48, D83 vận động ngay bố trí dọc QL1 từ hướng cầu Quán Cơm (Cầu Trà Khúc) ra đến Thế Long (Tịnh Phong). Trung đoàn xe tăng bố trí từ Dốc Trạm ra đến Châu Ổ, cho dùng mìn và bộc phá đánh nát QL1 không cho xe cơ giới địch tháo chạy ! Dùng Tiểu đoàn Đặc Công D406 của Quân khu 5 tăng cường đánh Trung đoàn bộ trung đoàn 4 sư đoàn 2 ở Núi Bút, Bố trí tiểu đoàn 7 (tăng cường của Sư 3 quân khu 5) vòng xuống Sơn Mỹ, bịt kín cửa Sa Kỳ, dùng các thuyền của du kích miền đông Quảng Ngãi thả mìn trôi, nếu tàu ngụy chạm vào sẽ nổ đánh chìm, buộc địch không chạy được ra Lý Sơn, Sử dụng hơn 10 lựu pháo 105 với cơ số đạn rất lớn thu được của địch ở Quân lỵ Trà Bồng bỏ lại hàng mấy ngàn viên, bố trí trận địa ở Bình Minh (Bình sơn), Núi Thình Thình (Bình Trung) được lấy tọa độ tác xạ trước ,khi được lệnh sẽ rải cấp tập đạn dọc QL1…
Dùng tiểu đoàn thiện chiến D20 (toàn người anh em H're, Cà Dong có lòng căm thù Mỹ-Ngụy sâu sắc) vu hồi từ phía đông QL1, không cho địch chạy ra hướng biển…Huy động hơn 10 đại đội địa phương của các huyện Tư Nghĩa, Nghĩa Hành, Sơn Tịnh, Mộ Đức, Đức Phổ phối hợp với D20 và Dân công hỏa tuyến kêu gọi ngụy quân đầu hàng, và sắn sàng đưa họ về phía sau ngay để an toàn nếu họ bỏ súng đầu hàng !


QUÂN ĐỊCH ÂM THẦM RÚT CHẠY TRONG ĐÊM !
8 giờ tối, địch quân dò dẫm, âm thầm qua cầu Trà Khúc, dẫn đầu đoàn quân tiền trạm, là hàng chục xe bọc thép M113 trang bị Đại liên 12,7. Chúng rẻ phải về phía Sơn Mỹ, đây là bộ phận dẫn đường, thăm do quân ta để đưa đại quân chạy ra hướng biển. Khi vừa chạm đội hình của D7, chúng liền bị đánh phủ đầu, quân ta bắn cháy vài M113, buộc chúng sợ hãi quay xe ngược trở lại cầu Trà Khúc, đến 10 giờ chúng bắt đầu liều lĩnh đưa toàn bộ đội hình không đèn đóm, không bắn phá, âm thầm theo QL1 ra Chu Lai, đoàn quân địch dài khoảng 10 km gồm hàng ngàn xe cơ giới nhẹ, xe bọc thép gắn đại liên 12,7, súng cối, xe vận tải, xe khách…chúng bố trí gia binh đi sau cùng để an toàn, theo chúng nghĩ… Khi đoàn tàn quân kéo đến Dốc Trạm, cách thị xã đúng 10 km thì ta bắt đầu nổ súng và ra lời kêu gọi bỏ súng đầu hàng quân Giải phóng, bằng loa lớn đặt trên các ngọn đồi…Bọn tàn quân ngoan cố, không thèm tuân lệnh mà ra sức bắn trả bằng đại liên 12,7 và gọi pháo của đồng bọn từ Chu Lai bắn vào để hỗ trợ…Tức thì Trung đoàn trưởng Lê Tấn ra lệnh phát hỏa quyết liệt…Pháo 105 của ta gầm lên rất chính xác, rải đạn dọc QL1 vì đã trinh sát rất kỹ, các tiểu đoàn 81, 83,48 hừng hực sức mạnh, vận động tiến ra mặt đường tiêu diệt địch, xe tăng từ Châu Ổ chạy ngược vào cứ theo tuyến phân công mà diệt địch…Ban đầu chúng chống cự dữ dội, gây cho quân ta một số tổn thất, nhưng về sau vì lạc đường, vì hãi hùng,vì cưu mang gia binh và vì bốn phía đều là quân Giải phóng đang lao tới, nên địch chống trả yếu dần cho đến 5 giờ sáng thì chúng hoàn toàn đầu hàng. Khi biết quân địch còn sống dồn thành tốp hàng trăm tên, trên các đồi cát trắng dọc QL1 từ Thế Long ra Châu Ổ để đầu hàng, thì chỉ huy ta ra lệnh hoàn toàn ngừng bắn…

Nhiều tên ác ôn ngoan cố bị tiêu diệt. Hàng ngàn tên ngụy khác, không chịu đầu hàng đều đền tội. Hơn 6.000 tên bị bắt sống, được Dân công hỏa tuyến dẫn cho về quê ngay, một số nhỏ gia binh ngụy bị thương, được ta băng bó đưa vào viện quân y để điều trị. Ta thu hàng ngàn xe cơ giới, hàng ngàn vũ khí lớn nhỏ, và một số lớn tài sản có giá trị mà khi còn mạnh, chúng hung hãn cướp bóc của nhân dân, đều bỏ lại trận địa ! 
 
Lính Mỹ hiếp xong những phụ nữ bần hàn vô tội, rôi đang tâm nổ súng giết chết họ tại Sơn Mỹ

45 NĂM NGÀY GIẢI PHÓNG QUẢNG NGÃI !
Đại quân ta vui sướng kéo về Thị xã Quảng Ngãi đúng 10 giờ sáng ngày 24/3/1975, hàng trăm ngàn người dân Quảng Ngãi đau thương trong chết chóc và tàn khốc do kẻ thù Mỹ - Ngụy gây nên trong suốt 21 năm trời, đã ào ạt tràn về Thị xã Quảng Ngãi với Cờ Giải phóng và ảnh Bác Hồ trong tay, và với niềm vui lớn, tưởng như trong mơ, họ cười, họ ôm nhau rồi họ khóc…niềm Hạnh phúc về nhanh quá, vĩ đại quá…!

Và đó là ngày Giải Phóng Quảng Ngãi...ngày lịch sử của mãnh đất miền Trung đau thương mà Anh dũng này.

3 nhận xét:

  1. Quân Mỹ, ngụy rất tàn ác; chúng còn hơn con thú dữ;tội ác của chúng trời không dung, đất không tha.

    Trả lờiXóa