BỐN MƯƠI LĂM NĂM TRƯỚC XUÂN LỘC -
CÁNH CỬA THÉP PHÍA ĐÔNG SÀI GÒN-
BỊ ĐẬP NÁT NHƯ THẾ NÀO !
Ngày 9/4, phối hợp với cuộc tấn công cắt đứt đường số 4 ở phía Tây Sài Gòn, thì trận tấn công Xuân Lộc-Cửa ngõ phía đông Sài Gòn bắt đầu.
Quân đoàn IV do Tướng Hoàng Cầm Quân đoàn trưởng và Chính ủy Hoàng Thế Thiện chỉ huy mở cuộc tiến công Xuân Lộc - Cánh cửa thép trên tuyến phòng ngự Sài Gòn và vùng III chiến thuật của quân Ngụy.
Tên Tham mưu trưởng lục quân Mỹ Frederick C. Weyand đã từng dạy quân Ngụy rằng nếu ”để mất Xuân Lộc là mất Sài Gòn” Cho nên Lê Minh Đảo, sư trưởng sư 18 hò hét hãy “tử thủ bằng mọi giá…”
Đêm 9 rạng 10/4 bằng nhiều mũi tiến công, quân ta chọc thủng tuyến phòng ngự thị xã, tiêu diệt được nhiều mục tiêu, cắm cờ Cách mang lên dinh Tỉnh trưởng ngụy. Tuy bị thiệt hai nhưng ngụy quân vẫn sống chết cố thủ, ngày 10 chúng đổ bộ bằng trực thăng tăng viện một lữ đoàn dù, 2 lữ TQLC, 1 liên đoàn BĐQ, một trung đoàn BB của sư 5, 8 tiểu đoàn pháo binh và 2 thiết đoàn xe tăng, thiết giáp (Một thiết đoàn có đến hơn 100 xe tăng). Dựa vào chi viện của không quân, pháo binh, địch điên cuồng phản kích, gây cho QGP nhiều tổn thất, buộc chúng ta phải tạm rời bỏ nhiều mục tiêu đã chiếm được. Tàn bạo hơn ngụy quân dùng cả bom CBU-55 hủy diệt cả một khu vực rộng lớn để giành lại những điểm đã mất…
NƯỚC CỜ MỚI CAO, HƠN LŨ NGỤY MỘT CÁI ĐẦU:
Trước sự kháng cự điên cuồng của đối phương nên sau 3 ngày nổ súng, quân ta vẫn không chọc thủng được phòng tuyến. Trước khó khăn ấy, cấp trên đã chỉ đạo thay đổi phương án tác chiến. Từ chỗ ban đầu tập trung lực lượng chủ lực tấn công trực diện vào những mục tiêu then chốt, quân ta chuyển sang bao vây, chia cắt, khống chế mọi ngả đường chi viện tiếp tế nhằm cô lập Xuân Lộc với Biên Hòa.
Thực hiện chiến thuật mới, rạng sáng 13-4, toàn bộ lực lượng chủ lực của Quân đoàn IV rút khỏi tỉnh lỵ Long Khánh - Xuân Lộc. Những ngày tiếp theo, ta chuyển toàn lực tập trung đánh các vùng xung quanh, chia cắt địch với hậu cứ, đánh diệt các cuộc tăng viện từ phía Biên Hòa về Long Khánh, cắt đứt quốc lộ 1 ở Trảng Bom và giải phóng thông quốc lộ 20. Sau 1 tuần chuyển phương án tác chiến, QGP đã đánh gục các đơn vị chủ lực của địch, cắt mọi đường tiếp viện của địch khiến tinh thần quân ngụy ở Long Khánh hoang mang cực độ.
Ngày 18-4, Quân đoàn 3 ngụy phải dùng máy bay lên thẳng đưa một bộ phận từ phòng tuyến Xuân Lộc về Trảng Bom để cấp tốc củng cố tuyến phòng thủ mới sau Xuân Lộc. Đêm 20-4, quân Ngụy ở Long Khánh rối loạn rồi tháo chạy, tỉnh lỵ gần như bỏ trống. 1 giờ sáng 21-4, QGP tiến vào tiếp quản Long Khánh, phòng tuyến Xuân Lộc chính thức bị phá vỡ, mở đường cho đại quân ồ ạt tiến về Giải phóng Sài Gòn.
Nghe tin “cánh cửa thép phía đông Sài Gòn” bị vỡ, tia hy vọng giữ Sài Gòn của quân ngụy SG tắt ngấm trong ô nhục. Trưa ngày 22/4/1975, nhòa trong nước mắt, tên Tổng thống Ngụy-Bù nhìn Nguyễn Văn Thiệu lên đài Truyền hình SG nói trước khi từ chức: “Mỹ đã yêu cầu chúng ta thực hiện những điều không thể. Vì vậy tôi đã bảo họ: Các ông đòi hỏi chúng tôi làm cái điều mà các ông đã thất bại với nửa triệu lính tinh nhuệ và sĩ quan có tài với gần 300 tỷ đô-la chi phí trong 6 năm trời. Nếu tôi không nói rằng các ông đã bị Cộng sản Việt nam đánh bại, thì tôi cũng phải nói một cách khiêm tốn là các ông cũng không thể chiến thắng. Nhưng các ông đã tìm đường rút lui “trong danh dự”. Hiện nay, khi quân đội chúng tôi thiếu vũ khí, đạn dược, máy bay trực thăng, máy bay B52 thì các ông lại đòi hỏi chúng tôi làm một điều không thể làm được giống như việc lấy đá lấp đầy đại dương, giống như các ông đưa cho tôi chỉ có 3 đôla mà lại thúc giục tôi đi bằng máy bay ngồi ghế hạng nhất, muớn phòng 30 đôla một ngày ở khách sạn , ăn 3-4 miếng bíttết và uống 7,8 ly rượu một ngày. Đó là một điều kỳ quặc !...”
Tên Tổng thống thích ăn sang, mặc sướng bằng tiền của chủ khóc ròng tiếc cuộc đời ký sinh trong quần của Mỹ rồi bước xuống bục từ chức !
Trong lời ví von trước khi chạy trốn, Tổng thống của cái gọi là vnch đã không biết nhục thì chớ, mà còn nói đến chuyện uống sâm banh, ăn bittêt đi du hý... thế mới biết cái ô nhục, cái hèn nhơ, cái ham muốn bả vật chất của ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn thời ấy như thế nào !
CÁNH CỬA THÉP PHÍA ĐÔNG SÀI GÒN-
BỊ ĐẬP NÁT NHƯ THẾ NÀO !
Ngày 9/4, phối hợp với cuộc tấn công cắt đứt đường số 4 ở phía Tây Sài Gòn, thì trận tấn công Xuân Lộc-Cửa ngõ phía đông Sài Gòn bắt đầu.
Quân đoàn IV do Tướng Hoàng Cầm Quân đoàn trưởng và Chính ủy Hoàng Thế Thiện chỉ huy mở cuộc tiến công Xuân Lộc - Cánh cửa thép trên tuyến phòng ngự Sài Gòn và vùng III chiến thuật của quân Ngụy.
Tên Tham mưu trưởng lục quân Mỹ Frederick C. Weyand đã từng dạy quân Ngụy rằng nếu ”để mất Xuân Lộc là mất Sài Gòn” Cho nên Lê Minh Đảo, sư trưởng sư 18 hò hét hãy “tử thủ bằng mọi giá…”
Đêm 9 rạng 10/4 bằng nhiều mũi tiến công, quân ta chọc thủng tuyến phòng ngự thị xã, tiêu diệt được nhiều mục tiêu, cắm cờ Cách mang lên dinh Tỉnh trưởng ngụy. Tuy bị thiệt hai nhưng ngụy quân vẫn sống chết cố thủ, ngày 10 chúng đổ bộ bằng trực thăng tăng viện một lữ đoàn dù, 2 lữ TQLC, 1 liên đoàn BĐQ, một trung đoàn BB của sư 5, 8 tiểu đoàn pháo binh và 2 thiết đoàn xe tăng, thiết giáp (Một thiết đoàn có đến hơn 100 xe tăng). Dựa vào chi viện của không quân, pháo binh, địch điên cuồng phản kích, gây cho QGP nhiều tổn thất, buộc chúng ta phải tạm rời bỏ nhiều mục tiêu đã chiếm được. Tàn bạo hơn ngụy quân dùng cả bom CBU-55 hủy diệt cả một khu vực rộng lớn để giành lại những điểm đã mất…
Sơ đồ thể hiện các mũi tiến công Xuân Lộc của Quân Giải phóng |
NƯỚC CỜ MỚI CAO, HƠN LŨ NGỤY MỘT CÁI ĐẦU:
Trước sự kháng cự điên cuồng của đối phương nên sau 3 ngày nổ súng, quân ta vẫn không chọc thủng được phòng tuyến. Trước khó khăn ấy, cấp trên đã chỉ đạo thay đổi phương án tác chiến. Từ chỗ ban đầu tập trung lực lượng chủ lực tấn công trực diện vào những mục tiêu then chốt, quân ta chuyển sang bao vây, chia cắt, khống chế mọi ngả đường chi viện tiếp tế nhằm cô lập Xuân Lộc với Biên Hòa.
Thực hiện chiến thuật mới, rạng sáng 13-4, toàn bộ lực lượng chủ lực của Quân đoàn IV rút khỏi tỉnh lỵ Long Khánh - Xuân Lộc. Những ngày tiếp theo, ta chuyển toàn lực tập trung đánh các vùng xung quanh, chia cắt địch với hậu cứ, đánh diệt các cuộc tăng viện từ phía Biên Hòa về Long Khánh, cắt đứt quốc lộ 1 ở Trảng Bom và giải phóng thông quốc lộ 20. Sau 1 tuần chuyển phương án tác chiến, QGP đã đánh gục các đơn vị chủ lực của địch, cắt mọi đường tiếp viện của địch khiến tinh thần quân ngụy ở Long Khánh hoang mang cực độ.
Ngày 18-4, Quân đoàn 3 ngụy phải dùng máy bay lên thẳng đưa một bộ phận từ phòng tuyến Xuân Lộc về Trảng Bom để cấp tốc củng cố tuyến phòng thủ mới sau Xuân Lộc. Đêm 20-4, quân Ngụy ở Long Khánh rối loạn rồi tháo chạy, tỉnh lỵ gần như bỏ trống. 1 giờ sáng 21-4, QGP tiến vào tiếp quản Long Khánh, phòng tuyến Xuân Lộc chính thức bị phá vỡ, mở đường cho đại quân ồ ạt tiến về Giải phóng Sài Gòn.
Tượng đài Chiến thắng Long Khánh-Xuân Lộc |
Nghe tin “cánh cửa thép phía đông Sài Gòn” bị vỡ, tia hy vọng giữ Sài Gòn của quân ngụy SG tắt ngấm trong ô nhục. Trưa ngày 22/4/1975, nhòa trong nước mắt, tên Tổng thống Ngụy-Bù nhìn Nguyễn Văn Thiệu lên đài Truyền hình SG nói trước khi từ chức: “Mỹ đã yêu cầu chúng ta thực hiện những điều không thể. Vì vậy tôi đã bảo họ: Các ông đòi hỏi chúng tôi làm cái điều mà các ông đã thất bại với nửa triệu lính tinh nhuệ và sĩ quan có tài với gần 300 tỷ đô-la chi phí trong 6 năm trời. Nếu tôi không nói rằng các ông đã bị Cộng sản Việt nam đánh bại, thì tôi cũng phải nói một cách khiêm tốn là các ông cũng không thể chiến thắng. Nhưng các ông đã tìm đường rút lui “trong danh dự”. Hiện nay, khi quân đội chúng tôi thiếu vũ khí, đạn dược, máy bay trực thăng, máy bay B52 thì các ông lại đòi hỏi chúng tôi làm một điều không thể làm được giống như việc lấy đá lấp đầy đại dương, giống như các ông đưa cho tôi chỉ có 3 đôla mà lại thúc giục tôi đi bằng máy bay ngồi ghế hạng nhất, muớn phòng 30 đôla một ngày ở khách sạn , ăn 3-4 miếng bíttết và uống 7,8 ly rượu một ngày. Đó là một điều kỳ quặc !...”
Tên Tổng thống thích ăn sang, mặc sướng bằng tiền của chủ khóc ròng tiếc cuộc đời ký sinh trong quần của Mỹ rồi bước xuống bục từ chức !
Trong lời ví von trước khi chạy trốn, Tổng thống của cái gọi là vnch đã không biết nhục thì chớ, mà còn nói đến chuyện uống sâm banh, ăn bittêt đi du hý... thế mới biết cái ô nhục, cái hèn nhơ, cái ham muốn bả vật chất của ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn thời ấy như thế nào !
Bọn ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn thời ấy chỉ ham muốn về vật chất chứ có làm được cái gì cho dân, cho nước đâu.
Trả lờiXóaĐúng đó, ngụy quyền rất hèn mạt, chủ yếu ham ăn thôi đâu có biết làm ăn gì
Xóa