Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

HAI SỢI CHỈ MÀU,HAI DI VẬT THIÊNG LIÊNG




Tháng 7/1969 Tiểu đoàn Biệt Động Quân Ngụy số: 37 liên tục đổ quân càn quét, vây bắt cán bộ và cơ sở ta tại các xã nam huyện Nghĩa Hành, tây Huyện Mộ Đức, tỉnh Quảng Ngãi gây cho ta rất nhiều khó khăn, đi đến đâu bọn này đều đốt phá, bắn giết người bừa bãi đến đó…


Không để cho quân dịch hoành hành ngang nghiên như vậy, Tỉnh đội Quảng Ngãi chỉ thị cho tiểu đoàn D83 xuất kích tiêu diệt địch.
Ngày đầu xuất kích ta  thực hiện chiến thuật: Bố trí phục kích kết hợp vận động tiến công địch ở thôn An Ba, Hành Thịnh. Nhưng do có gián điệp nên trận địa phục kích và chốt điểm của ta bị địch oanh kích dữ dội bằng phi pháo cả ngày mà chúng không dám đổ quân. Tiểu đoàn bị tổn thất nặng và đành phải rút quân và thay đổi chiến thuật.
Tham mưu trưởng Tỉnh đội, Thiếu tá Phạm Trinh rất bức xúc và phê bình cán bộ chỉ huy tiểu đoàn là chủ quan, không đảm bảo bí mật dẫn đến tổn thất nghiêm trọng này.
Trong buổi kiểm điểm, Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Nhung hứa trước Ban chỉ huy tỉnh đội là nhất định sẽ đánh thắng trận sau…


Ba ngày sau, địch tập trung quân trên đồi Xóm Mít thuộc xã Đức Lân bắt đầu câu pháo vào Hành Thịnh trước khi tiến hành càn quét vào làng bằng xe bọc thép…
Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Nhung chỉ huy một đại đội bất ngờ đánh thẳng vào tiểu đoàn địch khi chúng đang chủ quan, 2 đại đội khác đánh vu hồi phía trái và bên phải nhanh chóng như 3 mũi tên thép bao vây chia cắt tiêu diệt địch. Địch hoảng loạn tháo chạy, nhiều tên bị tiêu diệt, nhiều tên đầu hàng. Khi cùng các chiến sĩ xông lên chiếm một hỏa điểm ở sườn đồi, thì bất ngờ một tên Biệt Động Quân ôm đại liên M60 bắn thẳng vào Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Nhung, anh khụyu xuống và hy sinh tại chỗ, đó cũng là lúc quân ta đánh tan tiểu đoàn Biệt động quân khét tiếng ác ôn này…Ta giết hơn 70 tên, làm bị thương hàng chục tên và bắt sống 20 tên, bắn cháy 4 xe bọc thép và thu nhiều vũ khí và quân trang quân dụng…


Sợi chỉ màu- Hình có tính chất minh họa

Đơn vị thu dọn chiến trường và rút quân, Liệt sĩ Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Nhung cùng với 15 liệt sĩ khác được mai táng tại thôn An Ba, Hành Thịnh, huyện Nghĩa Hành.

Khi về đến căn cứ nơi đơn vị trú quân thì đơn vị nhận được một lá thư của vợ Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Nhung vừa từ quê hương Hà Nam gửi vào cho chồng. Trong phong bì lớn có kèm theo một phong bì nhỏ màu hồng. Chúng tôi nghẹn ngào khi thấy trong phòng bì nhỏ có hai sợi chỉ màu, một màu lá cây, một màu nước biển…và có mãnh giấy nhỏ với giòng chữ nén nót:”Anh hỏi em là con đã cao bao nhiêu rồi, thì đây: Sợi màu xanh nước biển là chiều cao của con gái lớn anh đó, sợi kia là chiều cao của đứa con gái út yêu quý của anh !” Bức thư của vợ tiểu đoàn trưởng Nguyễn Nhung đến, thì anh đã hy sinh rồi, anh chưa nhận được hạnh phúc nhỏ nhoi của người vợ là giáo viên cấp 2 ở quê nhà Hà Nam gửi vào cùng với mùi hương thơm của hai đứa con gái yêu thương của anh được ướp trong 2 sợi chỉ thiêng liêng này !!!
Hình có tính chất minh họa

Đã gần 50 năm trôi qua rồi nhưng ký ức đau thương này chưa bao phai nhòa trong tôi, cùng với nụ cười hơi vổ và tác phong nhanh nhẹn, quyết liệt trong chiến đấu của Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Nhung luôn luôn đi theo tôi suốt cả chặng đường dài…

MI CHƯA TRỐN ĐƯỢC ĐÂU - PHAN HUY LÊ - TÊN LẬT SỬ BẨN THỈU !!!


“CỘNG PHỈ, CỘNG QUÂN, CỘNG NÔ, VIỆT CỘNG”  SẼ TRỪNG TRỊ MI,
MI CHƯA TRỐN ĐƯỢC ĐÂU
TÊN LẬT SỬ BẨN THỈU !!!


Trong bộ sử 15 tập do Lê và Cường biên soạn đã được Ban tuyên giáo Trung Ương thẩm định và cho xuất bản. Khi chưa xuất bản đã dậy sóng về bản chất “lật sử vô cùng xúc phạm đến nhân dân” của bộ sử này…

Theo đó Lê, Cường và “đồng bọn thẩm định” ra lệnh không được gọi chính quyền tay sai Sài Gòn là “Ngụy quyền” và cũng không được gọi  quân tay sai đánh thuê của Sài Gòn là :”Ngụy quân” với mớ lý luận hỗn xược với nhân dân và các anh hùng, liệt sĩ rằng, “VNCH là một thực thể chính trị và không được gọi chúng là Ngụy quân, Ngụy quyền vì gọi thế không thể hòa hợp và hòa giải !” hình như bọn này còn giải thích thêm là gọi VNCH thì mới có thể đòi lại Hoàng Sa và Trường Sa (!!?? L !)…

 Công trình Măng Non nhớ ơn Liệt sĩ Thiếu niên Lê Văn Tám

Trong khi bọn chúng chăm chỉ, nhiệt tình lo tô son, trét phấn cho cái thây ma của bọn khủng bố Ngụy quân, Ngụy quyền ở miền Nam, chúng hèn hạ tự nguyện làm luật sư nhằm cãi xóa tội cho chế độ tay sai phản dân tộc, khát máu, hại dân, hại nước, làm tay sai cho hai tên đế quốc Pháp và Mỹ để cầm súng đánh thuê cho chúng, dìm Dân tộc Việt Nam vào bể máu từ  ngày 23/9/1945 - 30/4/1975, khi mà Nhân dân ta và Nước nhà  đã giành được độc lập và chính quyền từ tay kẻ thù độc ác, mà nhưng kẻ lật sử dã tâm không nói cho mọi người hiện nay được biết là chính bọn Ngụy quyền Sài Gòn và các đời ông chủ của chúng đã xúc phạm Đảng ta, Nhân dân ta và Quân đội Nhân dân Anh hùng bằng các cái tên vô cùng xúc phạm:


Thời chống Pháp chúng gọi quân đội ta là VẸM ( từ chữ viết tắt của Việt Minh) có hàm ý  dùng con vật hèn hạ và tham ăn để chỉ mặt trân Việt Minh của chúng ta, hạ thấp giá trị của Mặt trận yêu nước, căm thù giặc của chúng ta.
Về sau khi Đế quốc Mỹ đã thực tế dựng được bọn tay sai Diệm Nhu lên nắm quyền bù nhìn ở SG thì bọn quan thầy gọi các lực lượng yêu nước của ta trong Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam Việt Nam là: “Cộng Nô, Cộng Quân, Cộng Phỉ, Việt Cộng...” thời ấy nếu đi khắp các ấp chiến lược miền Nam chỗ nào chúng cũng treo những khẩu hiệu, và truyền đơn được rải khắp miền Nam để :“tố Cộng, diệt Cộng Nô, giết Cộng Quân, Sát Cộng Sản, tiêu diệt Cộng Phỉ v.v…” kèm theo đó là những bức tranh mô tả xuyên tạc chính nghĩa, chúng vu cáo và lung lạc tinh thần yêu nước và lòng khát vọng độc lập của chúng ta trong suốt ngần ấy năm trời và cho mãi đến ngày nay…!
Tượng đài Cây Đuốc Sống Lê Văn Tám


Do vậy các tên Phan Huy Lê, Trần Đức Cường và đồng bọn cùng với bọn “thẩm định bộ sử” phải nói rõ cho nhân dân ta được biết về sự xúc phạm của chế độ Ngụy SG và quan thầy chúng đối với nhân dân ta, Anh hùng và các Liệt sĩ của chúng ta qua các tên  gọi vô cùng xúc phạm đã nói ở trên…


Khi mà bọn lật sử và bọn thẩm định  bao gồm tên Phan Huy Lê, Trần Đức Cường và Ban tuyên Giáo TW chưa nói trong bộ sử của mình những tên gọi xúc phạm trên kia, và buộc kẻ thù của dân tộc phải xóa bỏ những danh từ xúc phạm ấy, thì bộ sử vẫn chỉ là  những đống rác bẩn mà thôi !